Bản
in lần thứ 9 của cuốn Đại cương lịch sử
Việt Nam dành cho sinh viên khoa sử các trường đại học sư phạm và đại học
khoa học xã hội nhân văn viết như sau về xung đột Việt Trung sau năm 1975:
Trung Quốc là nước
láng giềng của Việt Nam, trong quá trình đấu tranh cách mạng, nhân dân hai nước đã từng gắn bó mật thiết, đoàn kết
giúp đỡ nhau, nhưng trong việc tập đoàn Pôn Pốt có hành động thù địch chống Việt
Nam, một số người trong giới lãnh đạo Trung Quốc lúc đó lại đồng tình ủng hộ,
thậm chí có những hành động làm tổn hại đến tình cảm giữa nhân dân hai nước
(như cho quân khiêu khích quân sự dọc biên giới phía bắc nước ta, cắt viện trợ,
rút chuyên gia, vận động Liên Hợp Quốc và các nước trên thế giới cũng làm như vậy),
nhằm gây khó khăn cho Việt Nam.
(LêMậu Hãn et al., 2006:307)
Viết
như vậy được thì nên trình bày cuộc xung đột Việt Trung như là việc riêng giữa
một số người trong giới lãnh đạo Trung Quốc và một số người trong giới lãnh đạo
Việt Nam: có ít nhất một nhà lãnh đạo Việt Nam là Hoàng Văn Hoan đã trở cờ, nối
giáo cho (một số) giặc.
Sử
dụng từ phiếm chỉ là một thủ thuật mà nhà chính trị rất ưa thích để tránh các khẳng
định mạnh. Nhà khoa học không nên nói năng bâng quơ như thế. Sách vở đại học
không nên tập cho sinh viên quen với cách phát biểu mập mờ, vô trách nhiệm.
No comments:
Post a Comment