LỜI NÓI ĐẦU
Tôi đã phân vân mãi, trước khi cầm bút viết những dòng này. Phân vân là vì, nay tôi tuổi đời đã cao : đầu óc còn tỉnh táo, mắt chưa mờ, tai còn thính, chân đã hơi chậm, tay nhiều lúc đã run, chữ viết không còn được như ý nữa. Tôi đã nghĩ rằng nếu những điều mình biết cứ để trong đầu, không viết ra giấy, sau này mình không còn nữa, thì ai là người kể lại cho con cháu nghe đây? Và nếu viết ra giấy, không phải một vài ngày là xong. Sức lao động bỏ ra để làm việc, tôi cũng đã quen và không cần phải cố gắng lắm, nhưng dù sao vẫn còn bị hạn chế vì thời gian để làm việc liệu có còn đủ không? Vả lại, với chút sức khỏe mỏng manh còn lại, nhiều lúc cũng cần phải nghỉ ngơi để dưỡng sức và bồi bổ. Vì thế mà cứ phân vân, do dự : VIẾT hay THÔI ?
Giữa lúc đó thì tôi gặp ông Bùi Đình Hòe, một cố nhân và bạn tri kỷ của tôi nơi quê hương từ hồi cả hai còn rất trẻ. Mãi sau 1975, ông mới vào ở hẳn miền Nam. Nghe chuyện, ông đã say sưa, hăng hái khuyến khích tôi làm và cần làm ngay, nếu không thì thật là uổng. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn chưa quyết định được ngay, bởi còn nhiều lẽ. Tiếp đó, tôi lại gặp ông Nguyễn Minh Chính, nhà văn, nhà báo và cũng là bà con nơi quê nhà năm xưa, từng công tác ở Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Thái Bình, và hiện nay tại Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Bình Dương. Ông đến chơi với tôi, cũng khuyến khích, cổ võ và hứa với tôi là sẽ cung cấp những tư liệu cần thiết mà ông có, để nói về quê hương. Lúc đó tôi mới dứt khoát quyết định, Sau đó, tôi nhờ ông Ngô Hưng Đan, một cựu đồng nghiệp của tôi ở miền Nam, đánh máy vi tính bản thảo của tôi để in thành sách. Ông Đan đã ngày đêm cặm cụi, gò lưng trên giàn máy vi tính, làm việc đó cho tôi để chóng xong.
Tôi xin tỏ lòng tri ân các ông, và coi như một kỷ niệm đẹp với các ông trong cuộc sống tất bật mà chúng ta đang trải qua ngày nay.
Tp HCM ngày 01-4-2008
NGUYỄN HỮU QUYỀN
No comments:
Post a Comment