Facebook
là nơi nhiều bạn trẻ trao đổi mọi vấn đề họ gặp trong cuộc sống riêng
của mình, là một loại nhật ký chung khá dễ thương. Nhờ Facebook, nhiều
bạn trẻ tuyên xưng đức Tin của mình và đồng thời chia sẻ kinh nghiệm
sống đức Tin cho nhau.
Tuy
nhiên, có điều đáng lo ngại là trên Facebook thỉnh thoảng các bạn đặt
ra những câu hỏi liên quan đến đức tin và luân lý, rồi ai muốn trả lời
thì cứ việc tự nhiên viết ra mà không cần dựa vào Huấn quyền hay Giáo
lý. Chính vì thế mà thỉnh thoảng có những câu trả lời theo ý riêng,
ngược hẳn với Giáo lý Công giáo và trái với Huấn quyền Hội Thánh.
Trong
phạm vi bài viết này chúng tôi chỉ đưa ra một trường hợp. Có một bạn
đặt vấn đề “thủ dâm có tội hay không?”, và mỗi người trả lời theo cách
nhìn nhận của mình. Điều đáng ngại nhất là có một bạn dự tu, trả lời quả
quyết như đinh đóng cột rằng thủ dâm không có tội.
Điều
nguy hiểm nhất là bạn ấy lại biện minh là mình đã tham khảo sách Giáo
Lý Công Giáo và nhiều tác phẩm luân lý khác. Có thể bạn ấy có đọc thật,
nhưng lại hiểu sai nên mới phán một câu đơn giản: thủ dâm là vấn đề tâm
lý, không có tội. Trong xã hội mà đức trong sạch của tuổi mới lớn gặp
nhiều cạm bẫy khắp nơi, một người nhận mình là giáo lý viên mà khẳng
định điều sai lạc về luân lý quả là điều đau đớn, gây nguy hại cho nhiều
tâm hồn.
Dĩ
nhiên lối hiểu lệch lạc ấy bị những bạn hiểu biết khác phản ứng lại.
Nhưng xét vì việc lên tiếng một cách thiếu trách nhiệm có thể gây nguy
hiểm cho các em nhỏ, nhất là người lên tiếng lại được biết đến như là
giáo lý viên, chúng ta cần phải giải thích lại cho đúng lề luật Thiên
Chúa.
Sách
Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo (số 2352) dạy “Thủ dâm hiểu là việc chủ ý
kích thích cơ quan sinh dục để đạt được khoái lạc tình dục. “Dựa theo
truyền thống bền vững, cả Huấn quyền cả cảm thức luân lý của các Kitô
hữu, không hoài nghi, khẳng định rằng, thủ dâm là một hành vi tự bản
chất là vô trật tự cách nghiêm trọng”. “Với bất cứ lý do nào, việc chủ ý
sử dụng khả năng tình dục ngoài quan hệ phu phụ đúng đắn cũng là sai
mục đích”. (Tuyên ngôn Persona humana của Thánh Bộ Giáo Lý Đức Tin)
Một linh mục viết như sau:
“Truyền
thống của Giáo Hội đã luôn hiểu rằng Thánh Kinh, nhất là Tân Ước đã kết
án hành vi thủ dâm khi dùng những từ ngữ như "không trong sạch", "không
trinh khiết" và những tật xấu trái nghịch với đức trinh khiết hay tiết
độ.
Thánh
Phaolô viết thư cho tín hữu Ephêsô có viết: "Chuyện gian dâm, mọi thứ ô
uế hay tham lam, thì dù nói đến, anh em cũng phải tránh. Đừng nói lời
thô tục, nhảm nhí, cợt nhả: đó là những điều không nên..." (Eph
5:3-4). Chỗ khác Ngài viết: "Ý muốn của Thiên Chúa là anh em nên thánh,
tức là xa tránh gian dâm, mỗi người hãy biết lấy cho mình một người vợ
để sống cách thánh thiện và trong danh dự. Chứ không buông theo đam mê
dục vọng như dân ngoại là những người không biết Thiên Chúa . Thiên Chúa
đã không kêu gọi chúng ta sống ô uế, nhưng sống thánh thiện" (I Tx
4:3-8)”.
Như
vậy chúng ta thấy việc thủ dâm vừa là tội phạm đến giới răn của Thiên
Chúa, vừa sử dụng khả năng tình dục sai mục đích, lại còn thể hiện sự
ích kỷ rõ ràng (hưởng thụ mà không có trách nhiệm). Cho nên giáo lý viên
cần nhắc cho các bạn thanh thiếu niên về Giáo Lý số 2352 đã dẫn trên
đây: “thủ dâm là một hành vi tự bản chất là vô trật tự cách nghiêm
trọng”. Trong tình trạng bình thường, đó là lỗi nặng.
Tuy
nhiên, Giáo Lý Công Giáo cũng ghi chú thêm: “Để có phán đoán đúng đắn
về trách nhiệm luân lý của đương sự, cũng như đưa ra một đường hướng mục
vụ, cần lưu ý đến tình trạng thiếu trưởng thành tình cảm, áp lực của
thói quen đã có, tâm trạng lo âu cũng như những yếu tố khác về tâm lý xã
hội. Các nhân tố này có thể làm cho sự qui tội luân lý của được giảm
nhẹ, thậm chí đến mức tối thiểu”.
Ở
đây nhiều tác giả nhắc đến các yếu tố tâm lý vì “khoa tâm lý mang lại
một sự đóng góp khá quan trọng khi cho chúng ta biết rằng việc thủ dâm,
nhất là khi đã trở thành thói quen, có thể là một chứng bệnh và dấu báo
cho thấy có những vấn đề không chỉ thuộc lãnh vực tính dục mà thôi nhưng
còn sâu xa hơn nữa, chẳng hạn như gặp khó khăn trong tương quan với
người khác, cảm thấy bị lợi dụng về tính cảm một cách sâu xa nên muốn
đền bù, phản ứng về một sự khinh miệt nào đó, thất bại trong việc học
hành, tình trạng lo âu, bị ám ảnh hay tính dục phát triển quá mạnh.”
Những
phân tích và dẫn chứng trên đây cho thấy rằng thủ dâm có ý thức để tìm
khoái lạc thân xác là có tội nặng, nghịch Điều răn thứ Sáu. Một số
trường hợp do tâm lý, do hoàn cảnh... thì “sự qui tội luân lý của được
giảm nhẹ”
Do
đó, nói rằng thủ dâm là hành vi tâm lý, không có tội là nói sai luân
lý. Có thể vì lý do nào đó người ta phán đoán chưa chính xác hay cố hiểu
khác đi, nhưng không thể vì bất cứ lý do nào mà cắt nghĩa giáo lý nơi
công cộng một cách sai lạc rõ ràng. Làm cho các em nhỏ hiểu sai về luật
luân lý là điều nghiêm trọng.
Nhân
đây, chúng con cũng kính mong quí Cha, nhất là các Cha giải tội cho
giới trẻ, thỉnh thoảng ghé vào Facebook để điều chỉnh cho những “lời
phán dạy” sai lạc, hay trả lời các câu hỏi mà các bạn trẻ đưa ra nhưng
không đồng ý về các giải pháp.
Để
kết luận, xin trích dẫn lời khuyên từ một linh mục: (Nếu bạn mắc tội
này), “bạn hãy đi xưng tội, và nói rõ cho cha giải tội biết bạn mắc tội
thủ dâm cũng như số lần mắc phạm. Cha giải tội sẽ hướng dẫn cho bạn. Mỗi
lần bạn đi xưng tội với lòng ăn năn sám hối chân thành bạn sẽ được ơn
Chúa trở giúp và chữa lành để bạn có thể vượt qua những cơn cám dỗ, và
nhất là trong yếu đuối và bất toàn của bạn thân, bạn không đánh mất lòng
tin và niềm hy vọng vào Thiên Chúa Tình Yêu.”
Gioan Lê Quang Vinh
Tác giả: Gioan Lê Quang Vinh