Hồi ký của Nguyễn Tấn Phận kể lại thời điểm cựu tổng thống Nguyễn Văn Thiệu chuẩn bị ra đi như sau:
Thấy mọi việc
đã sẵn sàng, Tổng thống Thiệu vội vã rút trong hộc tủ ra cây Browning đã lắp đầy
đạn, ông khóa chốt an toàn rồi cho vào túi áo.
Xong xuôi ông bấm interphone gọi Sĩ quan Tùy viên trực lúc đó là HQ Đại úy Trần
Anh Tuấn. Ông đưa cho Đại úy Tuấn một gói quà nhỏ và ra lịnh, “ Chú mang cái hộp
này qua cụ Hương. Nếu không gặp Cụ thì ngày mai đem qua cũng được. Nhớ đừng mở
ra.” Có lẽ ông đã gọi thẳng Tổng thống Hương nên biết cụ còn đang bận tiếp Đại
sứ Pháp, ông Jean-Marie Mérillon, nên mới dặn Đại úy Tuấn như vậy.
Từ phải qua, Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu, đang chỉ tay, Đại sứ Hoa Kỳ Ellsworth
Bunk, giữa, Phò TT Nguyễn Cao Kỳ, áo bay đen, dịp đại sứ Bunker thăm Việt Nam
năm 1969. Photo Larry Burrows/Time Life magazine
Khi ông và Đại úy Tuấn vừa bước ra khỏi phòng thì lúc đó Đại sứ Mérillon cũng vừa
từ phòng làm việc của Tổng thống Hương bước ra. Thấy vậy ông Thiệu cùng với Đại
úy Tuấn đi qua tận văn phòng, trao cái hộp quà này cho Tổng thống Hương. Trao
quà xong, Tổng thống Thiệu và Đại úy Tuấn quay trở về bên cánh trái. Khi tới cầu
thang máy, anh cận vệ bấm nút mở cửa cầu thang. Trước khi bước vào, ông Thiệu
xoay lại dặn Đại úy Tuấn, “ Tôi đi qua nhà Đại tướng ăn cơm rồi trở về, chú khỏi
đi theo.” Ông lanh lẹ bước vào thang máy. bấm nút tầng trệt.
Đại úy Tuấn vì thấy có nhiều sinh hoạt khác thường, dự đoán là hôm nay ông Thiệu
sẽ đi. Muốn để cho ông yên tâm nên cả buổi chiều anh cố tìm cách lánh mặt và mỗi
lần theo ông đi đâu, anh đi cách xa ông.
Tại tầng trệt, khi cánh cửa cầu thang mở ra thì Đại tá Điền đã túc trực tại đó.
Tổng thống Thiệu vừa bước xuống bậc tam cấp thì cũng vào lúc hai anh cận vệ xuất
hiện, Sanh và Khình vừa đến để đổi gác, làm ông giật mình. Tổng thống Thiệu và
Đại tá Điền lanh lẹ bước vào xe. Đại tá Điền ngồi bên phải của Tổng thống Thiệu
ở băng sau; Đại tá Điền ngồi vào chỗ ngồi chánh thức của Tổng thống Thiệu – Trần
Thanh Điền muốn làm Lê Lai cứu Chúa! Vừa ngồi vào xe, Tổng thống Thiệu liền hỏi
Đại tá Điền, “ có mấy cây súng? ” Đại tá Điền đáp, “có hai cây: một cây dài, một
cây ngắn.” Đại tá Thiệt lập tức đạp ga cho xe chạy vòng qua sân cỏ, lướt ngang
qua thềm đại sảnh, rồi tiến thẳng ra cổng chánh là đầu đại lộ Thống Nhất.
(http://batkhuat.net/tl-nhungngaycuoi-tt-nvt-saigon.htm)
Ông Nguyễn Tấn Phận đề ngày tháng
bài viết là California, mùa thu 2008.
Quyển tiểu thuyết Biên bản chiến
tranh 1-2-3-4.75 của ông Trần Mai Hạnh in lần đầu năm 201nhưng ông cho biết là ông đã phácthảo xong từ năm 2000.
Năm 2000 tôi
đã phác thảo xong cuốn sách này lần đầu tiên. Cuốn sách này có 19 chương, tôi
đã xong 18 chương, còn 1 chương cuối cùng chưa xong, là chương “Phút sụp đổ của
Bộ Tổng Tham mưu quân đội Sài Gòn và tắt thở của chính thể Việt Nam Cộng hòa”.
Một khả năng là ông Nguyễn Tấn Phận đã xem được bản phác thảo của ông Trần Mai Hạnh.
Hai là bản phác thảo của ông Trần Mai Hạnh chỉ mới hoàn thành trong khoảng thời
gian đâu đó giữa 2008 và 2015.