Dưới
đây là đoạn văn được Brian Wu dịch từ tiếng Anh sang tiếng Việt:
Khi tôi đến Ponteamass, một viên quan chức đã lên thuyền, và người này có thể nói một ít tiếng Bồ Đào Nha. Ông mang theo bên mình các món quà giải khát (dành cho chúng tôi), và đã khuyên tôi nên gởi đến vị Vua [Brian chú: Cao Miên], qua việc cung cấp một bản báo cáo về việc đến xứ Ponteamass của tôi, và để giúp cho vị Vua này hiểu rõ hơn về ý muốn của tôi trong việc muốn có được sự chấp thuận của Hoàng Thượng để mở ra các hoạt động thương mại mậu dịch giữa tôi và thần dân của ông, và tôi đã chấp hành và làm theo những yêu cầu này. Và vào ngày thứ 12, tôi đã nhận được câu trả lời rằng tôi có thể (có được sự Chấp Thuận của Hoàng Thượng), nhưng ngài mong muốn tôi gởi người nào đấy cùng với các món hàng hóa của tôi, để ngài và các thương nhân của ngài có thể thấy (và tham khảo) chúng, và (ngài) đã gởi 2 người thông dịch viên Bồ Đào Nha, với 1 viên thông dịch thì ở lại trên thuyền của tôi, là nơi mà tôi nghỉ lại, còn viên khác thì đi theo người mà tôi đã chỉ định lên đường (để diện kiến Hoàng Thượng) với các món hàng hóa. Khi các vị thông dịch viên này đến, tôi đã phái viên đại diện chủ hàng (supercargo) thứ 2 của tôi, với 25 người trên tàu, được trang bị tận răng với Diêm (thuốc súng) và lưỡi lê, với 2 kiện hàng hóa nhỏ, và những món quà cho đức Vua, với những lời chỉ dẫn là người đại diện chủ hàng này sẽ báo cáo cho tôi mỗi tuần một lần qua một người đưa tin tức tốc hành (express), nếu như không có cơ hội nào được đưa ra (trong các cuộc gặp gỡ kế tiếp này).
Một
học sinh lớp 12 trường THPT Khiêm Tốn (TPHCM) đọc xong, mạn phép chữa lại như sau:
Khi tôi đến Ponteamass, có một viên
quan biết chút ít tiếng Bồ lên thuyền. Chúng tôi được khoản đãi một bữa tiệc nhẹ
rồi vị quan khuyên tôi nên cử người vào triều kiến hoàng thượng, tấu trình việc
tôi đến đây và thỉnh cầu hoàng thượng ban ân cho tôi giao dịch với thần dân của
Người. Tôi làm theo lời viên quan. Và mười hai hôm sau, tôi nhận được phúc đáp
rằng tôi có thể được ân chuẩn, nhưng hoàng thượng muốn tôi cho người đem hàng
hóa đến giới thiệu với Người và các thương nhân của Người. Hoàng thượng phái hai
thông ngôn Bồ Đào Nha đến: một người ở lại thuyền với tôi, người kia sẽ tháp
tùng người được tôi chỉ định mang hàng hóa đi bệ kiến hoàng thượng. Khi hai người
thông ngôn đến, tôi cử vị đệ nhị đại diện chủ tàu đi với 25 nhân viên tùy
tùng vũ trang đầy đủ, hộ tống hai kiện hàng nhỏ cùng các lễ vật tiến dâng đức vua. Tôi
dặn người đại diện phải giữ liên lạc với tôi hàng tuần bằng phương tiện hỏa tốc,
nếu như không có cách nào khác tốt hơn.
Em
nhỏ này viết tiếng Việt có vẻ ra tiếng Việt, nhưng không biết có ý nào sai với
bản gốc không. Tiếng Anh thì em không biết một chữ đui. Nhưng hiểu được Brian
Wu muốn nói gì rồi diễn đạt lại sao cho người Việt bình thường hiểu được thì
cũng đáng khen lắm.
No comments:
Post a Comment