Khi xưa những người Việt đi làm bồi, không được học
tiếng Pháp có bài có bản, phải dùng một thứ tiếng hổ lốn để nói với chủ Tây.
Một anh bồi tả con cọp như vầy mà ông chủ Tây hiểu
được nhưng đồng bào anh chịu chết:
Lúy cẩm bớp me ba bớp.
Tí tí giôn,
Tí tí noa.
Luý gầm, luý gừ.
Luý măng-giê me-xừ.
Luý măng giê cả moa.
Lúy cẩm bớp me ba bớp.
Tí tí giôn,
Tí tí noa.
Luý gầm, luý gừ.
Luý măng-giê me-xừ.
Luý măng giê cả moa.
(Lui comme bœuf
mais pas bœuf
tí tí jaune
tí tí noir
lui gầm, lui gừ
lui manger
monsieur
lui manger cả
moi)
Dịch ra tiếng Việt là:
Nó giống con bò
nhưng không phải bò.
Tí tí vàng,
Tí tí đen.
Nó gầm, nó gừ.
Nó ăn ông.
Nó ăn cả tôi.)
Món cua chiên được mô tả như sau:
Luý to cẩm manh.
Luý a uýt cẳng đơ càng.
Luý cắp đau chết cha.
Rô-ti luý thơm cẩm nước hoa.
Măng-giê luý bố-cu bồng quên chết.
Tí tí vàng,
Tí tí đen.
Nó gầm, nó gừ.
Nó ăn ông.
Nó ăn cả tôi.)
Món cua chiên được mô tả như sau:
Luý to cẩm manh.
Luý a uýt cẳng đơ càng.
Luý cắp đau chết cha.
Rô-ti luý thơm cẩm nước hoa.
Măng-giê luý bố-cu bồng quên chết.
lui to comme
main
lui a huit cẳng
deux càng
lui cắp đau chết
cha
rôti lui thơm
comme nước hoa
manger lui beaucoup
bon quên chết
Ý muốn nói là:
Nó to bằng bàn tay.
Nó có tám cẳng hai càng.
Nó cắp đau chết cha.
Chiên nó thơm như nước hoa.
Ăn nó rất ngon quên chết.
Nó to bằng bàn tay.
Nó có tám cẳng hai càng.
Nó cắp đau chết cha.
Chiên nó thơm như nước hoa.
Ăn nó rất ngon quên chết.
Không ít người An Nam ít học đi lính, làm bếp, làm
thợ, bán dâm... cũng nói với Tây bằng thứ tiếng pha tạp đó. Số này có thể đông hơn cả số làm bồi. Tuy nhiên người ta
vẫn gọi thứ tiếng Tây giả cầy đó là tiếng Tây bồi.
No comments:
Post a Comment