Tiếng
Pháp nói pâle comme un cadavre,
nhưng người Việt thời Tự Lực Văn Đoàn chưa quen nghe nhợt
nhạt như một cái xác chết. Vì vậy mục Hạt Sạn của Báo Ngày Nay số 88 (5
tháng 12 năm 1937) giễu truyện Buổi đi
chơi đăng ở Tiểu Thuyết Thứ Ba số 182:
Bậy!
Cũng trong truyện ấy:
Lan nhợt nhạt như
một cái xác chết.
Thế thì hẳn lan trần
truồng.
(Hàn
Đãi Sạn, 1937:1024)
Bây
giờ mà giễu như vậy thành ra vô duyên lạc lõng.
Nhợt
nhạt như xác chết ngâm nước lâu ngày tôi lôi tôi lên. Tươi rói như hoa vào lúc
đương thì tôi lạ lẫm thấy mình không còn là mình nữa.
Ngôn ngữ cũng phải phát triển, đâu có đứng im một chỗ được. Nực cười thay cho những kẻ cứ khăng khăng đòi giữ trinh bạch cho một thứ tiếng Việt lai Tàu.
ReplyDelete