Làm dữ quá nên người ta sợ chứ sao? Hay ho gì mà tự hào?
Cái xì líp các KOL đang mặc có phải là quần lót không? Các KOL đang mặc xi líp hay
quần lót? Có thể trên người các vị không mặc gì cả nên các vị không biết.
Cây láp, trục láp, trục
lấp, trục lái và trục truyền động có gì khác nhau? Xin đừng bảo rằng trục láp
của các cụ thời Pháp khác trục lái của mình thời nay. Đã cây lại còn láp (P. l'arbre), đã láp lại còn trục. Chặt bớt thành trục lái, trục truyền động cho nó trong sáng nhỉ! Trục lái vẫn còn một nửa hơi Tàu. Trục truyền động rặt Tàu là Tàu. Chỉ có cây lái là thuần Việt mà chưa ai dám nói thế. Buồn ơi là buồn.
Nên gọi dây ký ninh
hay dây thần thông hay dây cóc? Các KOL không biết hay các KOL chưa
rảnh để lôi ra đấu tố? Đấu tố mà không giết được doanh nghiệp nào thì cũng chẳng nên phí sức nhỉ? Hãy đợi ai đó kinh doanh dây ký ninh rồi xông đến bắt họ đổi dây ký ninh thành dây cóc thì mới sướng.
Người Pháp phân biệt rất rành mạch soutien-gorge và corset mà bao nhiêu năm nay nhiều người Việt cứ gọi xu-chiêng là coóc xê. Sao mấy người Việt đó không bắt
chước các cụ xi líp ra xi líp, quần lót ra quần lót, xu chiêng ra xu chiêng và coóc xê ra coóc xê? Có áo vú, áo ngực, nịt
vú, nịt ngực rồi còn mượn thêm tiếng Tây làm gì? Khi nào các KOL sẽ
xem xét vấn đề bức thiết này để các nhà tạo mẫu và chị em còn biết phải bán cái
gì, mua cái gì và mặc cái gì khi ra đường? À, sơ chiên, xơ chiên, xu chiên, xu chiêng, xú chiêng, xu cheng, xú cheng ... phải viết sao cho đúng, cho hay và trong sáng?
À, a xít mạnh có phải là cường toan trước 1975 không? Ai chẳng biết toan chính là a-xít? Người thay toan bằng a-xít có phải là một anh dốt không?
Không nhất thiết phải vay mượn tiếng nước ngoài để tạo từ ngữ mới nhưng có vay mượn cũng chẳng sao cả. Các KOL, nếu học tiếng Pháp đủ trình độ B, hẳn phải biết gare fluviale, gare maritime, gare routière, gare aérienne, aérogare, héligare, astrogare... Từ những năm 70 của thế kỷ trước Nguyễn Tuân đã sao phỏng P. gare aérienne thành ga bay. Ông Nguyễn Tuân ba rọi hay ông ấy có may mắn nói và viết tiếng Việt trước khi các KOL nứt đất chào đời? Công ty gì đấy ở Sài Gòn ba rọi hay họ kém may mắn, trót sinh nhầm thế kỷ?
Nói thẳng ra,
đúng sai không phải là vấn đề. Hay dở càng không phải là vấn đề. Có từ ngữ rồi rồi có thêm vài chục từ ngữ nữa cũng không phải là
vấn đề. Có quần lót rồi vẫn mượn xì líp được, có thằng điên nào nhảy lên Facebook
làm giặc không?
Nhờ mạng xã hội
tiếp tay, các KOL có thể khua khoắng đám đông, lồng lộn sỉ vả, đấu tố người yếu thế. Người ta nhũn nhặn nghe quý vị chửi vì người ta biết đồng tiền dính liền khúc ruột. Không ai muốn đôi co với Chí Phèo để ảnh hưởng công chuyện làm ăn của người ta. Người ta chưa quên đám đông thời Cải Cách Ruộng Đất hung dữ thế nào một khi đã lên cơn cuồng loạn.
Đám đông thời nay sang trọng hơn đám khố rách áo ôm Cải Cách Ruộng Đất ở chỗ họ dám gào Các nhà ngôn ngữ học ơi ời, bận ngủ hở? Cháy nhà ở đâu mà gọi cảnh sát? Gọi như hò đò mà cảnh sát vẫn không đến. Quanh đi quẩn lại chỉ nhìn thấy các bạn Tiếng Việt là tôi, tôi là tiếng Việt; cảng cá thì được, cảng hàng không thì không.
Bắt nạt tư nhân kinh doanh ga tàu thuỷ dễ lắm ai ơi. Sau vụ này quý vị cứ thừa thắng xông vào bất cứ tiệm phở nào đang đắt khách ở Sài Gòn mà săm soi biển hiệu, xét nét thực đơn của người ta để cho bát phở được trong sáng. Chỉ xin quý vị chớ có dại mà động đến các thế lực đang ngồi trên đầu quý vị.
Có thể các vị chưa biết ô tô (P. voiture automobile) chính là xe hơi (do Trung
Quốc gọi là khí xa), từng có lúc được gọi là xe tu bin, là ô tô mã binh và ô tô mô binh (lại do tiếng
Pháp là voiture automobile). Có lẽ nể cụ Hồ quá nên không ai dám bẻ hành
bẻ tỏi. Giờ biết rồi, lại đang phấn khởi tột độ, quý vị thử bắt bẻ cụ Hồ xem có ai bị vả gãy răng không.
À, cục Hàng Không Việt Nam cũng không ngán các vị đâu nhé. Thử một lần đi rạch mặt ăn vạ với ga hàng không của nhà nước xem người ta có nghe mình không. Các vị không chịu ra/vào
ga hàng không thì không lên/xuống tàu bay được. Thế thôi.
Các vị đã quen sống trong một xã hội quen nhân danh cộng đồng để bắt nạt người không thể và/hoặc không muốn chống trả. Người có tí đỉnh đầu óc dễ dàng nhận ra sự bất công khi bản thân là nạn nhân. Có điều ngần ấy đầu óc không đủ để giúp quý vị sáng suốt nhận ra mình đang bất công và tàn ác với người khác bằng chính những thủ đoạn mà mình vẫn lên án.