Showing posts with label văn nghệ. Show all posts
Showing posts with label văn nghệ. Show all posts
Sunday, 9 July 2023
Ai đây?
bảo hoàng hơn vua
cả nước nhớ tên
con sâu đo trên cành lá mục
đáng thương, đáng giận, đáng khinh
người hát rong kể chuyện bằng thi ca
người hát rong trong rừng âm nhạc
tác giả "một đời người, một rừng cây"
thích thế giới của sự im lặng
tên ma đầu trong giới văn nghệ TP. HCM
triệu chứng narcicisme
vừa đá bóng vừa thổi còi
vừa thi vừa chấm vừa... vồ giải luôn
Đó là Trần Long Ẩn
Tuesday, 11 August 2020
Văn nghệ Thứ Bảy : một nhà văn thuộc Hội Nhà văn Tp.Hồ Chí Minh khiếu nại Hội Nhà văn Việt Nam (Giaovn)
Nguồn : https://giaovn.blogspot.com/2014/12/mot-nha-van-thuoc-hoi-nha-van-tpho-chi.html
Văn nghệ Thứ Bảy : một nhà văn thuộc Hội Nhà văn Tp.Hồ Chí Minh khiếu nại Hội Nhà văn Việt Nam
Thuần túy lưu tư liệu, để có thể mường tượng cụ thể về văn học Việt Nam đương đại
Mường tượng đơn giản thì
Hội Nhà văn Việt Nam hiện nay có những gương mặt như: nhà thơ Hữu
Thỉnh, nhà thơ Trần Mạnh Hảo (những người kì cựu hiện tại), tác giả của
bộ Đại gia là Thiên Sơn và nhà thơ Hoàng Quang Thuận (hai người này cùng vào hội một năm, năm 2011, đọc lại ở đây).
Còn Hội Nhà văn Tp. Hồ Chí Minh thì có những tác giả thấy trên tuần báo Văn Nghệ Tp. Hồ Chí Minh (xem lại ở đây).
Một nhà văn của Hội Nhà
văn Tp. Hồ Chí Minh vừa khiếu nại Hội Nhà văn Việt Nam. Lá đơn khiếu nại
này bao hàm nhiều ý nghĩa đương đại, nên lưu về đây.
Từ đây trở xuống là chép nguyên xi từ blog Đông La (người vừa gửi đơn).
---
THỨ BẢY, NGÀY 27 THÁNG 12 NĂM 2014
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
ĐỘC LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC
-- 0 --
ĐƠN KHIẾU NẠI
(Về việc xét đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam)
Kính gởi:
-Nhà thơ HỮU THỈNH, Chủ tịch LIÊN HIỆP CÁC HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT VIỆT NAM.
-ĐOÀN CHỦ TỊCH LIÊN HIỆP CÁC HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT VIỆT NAM.
Đồng kính gởi các vị có trọng trách về lĩnh vực Chính trị, Tư tưởng, Văn hóa, Nghệ thuật:
-Ông ĐINH THẾ HUYNH, Ủy viên Bộ Chính trị BCH Trung ương ĐCSVN, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương.
-Ông VŨ ĐỨC ĐAM, Ủy viên BCH Trung ương ĐCSVN, Phó Thủ tướng phụ trách khối văn hóa xã hội, khoa học, giáo dục.
Tôi tên là Nguyễn Văn Hùng, bút danh Đông La, sinh sống tại TP HCM, là nhà văn thuộc Hội Nhà Văn TPHCM.
Tôi
làm đơn này khiếu nại một việc rất nhỏ là việc Ban Chấp hành Hội Nhà
Văn Việt Nam quá bán bỏ phiếu phủ quyết đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam
của tôi nhưng nó lại là một dấu hiệu chỉ ra một thực trạng rất lớn, rất
nguy hiểm liên quan đến vấn đề Chính trị Tư tưởng và Văn chương Nghệ
thuật ở nước ta.
Vừa
rồi tôi được một nhà văn trong Ban Chấp hành Hội Nhà Văn VN khuyên làm
đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam. Tự thấy mình đủ tiêu chuẩn nên tôi đã
đồng ý.
Cụ
thể từ một người lính, sau khi tham gia Chiến dịch HCM 1975, hòa bình
về tôi đi học rồi trở thành một cán bộ nghiên cứu hóa dược. Năng khiếu
văn chương của tôi đã được Nhà thơ Anh Thơ phát hiện, rồi bà giới thiệu
tôi với Nhà thơ lớn Chế Lan Viên. Khi đọc chùm thơ đầu tay của tôi, Chế
Lan Viên đã đề nghị trao giải thơ cho tôi trong cuộc thi năm 1986 của
Hội Nhà Văn TPHCM, rồi ông còn trực tiếp đứng tên giới thiệu tôi vào Hội
Nhà Văn TPHCM. Sau đó tôi viết nhiều, cả văn, thơ và phê bình, tác phẩm
được đăng hầu hết trên các báo, tạp chí văn nghệ lớn trong cả nước. Hai
năm liên tiếp, 1997, 1998, tôi đã tặng thưởng hàng năm về phê bình và
thơ của Tạp chí Văn Nghệ Quân đội. Tôi đã xuất bản 5 cuốn sách và nhiều
bản thảo chưa in. Cụ thể về phê bình, năm 2001, tôi đã xuất bản cuốn Biên độ của trí tưởng tượng tại NXB Văn Học, được báo Nhân Dân giới thiệu qua bài viết của PGS.TS. NGUYỄN HỮU SƠN, hiện là Viện phó, Chủ tịch Hội đồng Khoa học Viện Văn học: “Biên độ của trí tưởng tượng... đã tạo được sự quan tâm của dư luận và thật sự có đóng góp cho đời sống văn học đương đại ” (BáoNhân Dân, số 17030, 6-3-2002).
Gần đây trước thực trạng giới tri thức trong đó có nhiều nhà văn có sự
phân hóa mạnh về chính trị tư tưởng, họ nhân danh phản biện, đấu tranh
cho dân chủ tiến bộ, nhưng họ lại thể hiện bằng những quan điểm lộn
ngược cả hệ giá trị, kể cả lịch sử, đòi thay đổi chế độ, thay đổi hiến
pháp, tước bỏ quyền lãnh đạo của ĐCS. Hành động của họ thực chất là sự
cơ hội, trở cờ. Tôi đã viết nhiều, phản bác tất cả những sự sai trái đó,
năm 2013, một phần các bài viết đã được in thành cuốn Bóng tối của ánh sáng.
Từ khi còn là bản thảo, do bạn bè thấy có giá trị liên quan đến những
vấn đề lớn về lý luận nên họ đã chuyển đến các cá nhân và cơ quan có
trọng trách. Bản thảo đã được các chuyên gia xem xét kỹ lưỡng rồi được
cơ quan nhà nước xuất bản. Ông Hồng Vinh, Chủ tịch Hội đồng Lý luận Phê
bình VHNT Trung ương đánh giá cao cuốn sách, ông nói ông thích nhất bài Các Mác-một tình yêu bao la. Nhà thơ Hữu Thỉnh cũng gọi điện cho tôi: “Những bài viết của em có sức mạnh như những sư đoàn”. Bà Thân Thị Thư, Trưởng Ban Tuyên Giáo Thành ủy TPHCM một lần gặp tôi cũng nói: “Em cảm ơn anh vì các bài viết của anh trên Báo VN TPHCM mà em được cấp trên khen đấy!” Năm 2013, cuốn Bóng tối của ánh sáng đã được LIÊN HIỆP CÁC HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT VIỆT NAM trao giải thưởng.
Về
nhân thân tôi cũng chưa có bất kỳ sự vi phạm pháp luật nào. Theo quy
định việc xin vào Hội Nhà văn VN phải có hai người giới thiệu, người thứ
nhất, GS Mai Quốc Liên đã viết lời giới thiệu tôi là “một nhà phê bình hiếm có”. Còn người thứ hai là GS Trần Thanh Đạm. Khi tôi cảm ơn ông thì ông nói: “Tôi cũng phải cảm ơn anh vì tôi rất vinh dự được giới thiệu người như anh vào Hội”.
Như vậy, về tài đức, về thành quả văn chương, tôi hoàn toàn xứng đáng được vào Hội Nhà Văn VN.
Vì
vậy việc BCH Hội Nhà Văn VN quá bán loại tôi là không công minh, cần
phải được xem xét lại. Nghe nói những người loại tôi đã lấy cớ tôi là
cực đoan, có thái độ không tốt khi phê phán người khác. Tôi hoàn toàn
phản đối điều này, vì cực đoan là một sự sai trái, trong khi tất cả các
bài tôi phê phán người khác đều nêu đích danh, họ sai về cái gì và sai
như thế nào, tôi còn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật nên không thể
tùy tiện vu khống, xúc phạm danh dự người khác. Ngoài những ý kiến lẻ
tẻ và sự “ném đá” của những kẻ xấu, chưa có một bài viết và văn bản
chính thức nào chứng minh được tôi là người cực đoan. Còn việc tôi tỏ
thái độ trước những hành động và thái độ sai trái thì không thể là thái
độ sai trái, cũng như tòa tuyên án một người phạm tội không thể là xấu
vậy! Trên blog, tôi đã để câu nói của Einstein như là tấm gương để noi
theo: “The world will not be destroyed by those who do evil, but by those who watch them without doing anything”
(Thế giới sẽ không bị phá hủy bởi những kẻ làm điều ác, nhưng bởi những
người thấy chúng mà không hành động gì cả). Vì vậy, chính thái độ dĩ
hòa vi quý, mười rằm cũng ừ, mười tư cũng gật, vô cảm, tránh né những
hành động và thái độ sai trái để lấy lòng nhau, dẫn đến tình trạng trắng
đen lẫn lộn, thiện ác bất minh, mới chính là thái độ sai trái. Chính
Hội Nhà Văn VN có tình trạng như vậy, bởi hiện có rất nhiều Hội viên Hội
Nhà văn VN có thái độ và bài viết sai trái, có người đã bị bắt, nhưng
hầu như trong Hội Nhà văn không ai lên tiếng phê phán, ngược lại, lại có
nhiều người đồng tình với sự sai trái ấy. Như ông Trung Trung Đỉnh, một
đương kim Ủy viên BCH Hội Nhà văn VN, luôn ca ngợi Nguyên Ngọc, người
đang trên tuyến đầu chống đối, còn định thành lập “Văn đàn độc lập”. Văn
Công Hùng, một Ủy viên BCH khác của Hội Nhà Văn VN cũng ca ngợi Nguyễn
Quang Lập, một nhà văn mới bị bắt và đã nhận tội, là: “Ở nước Nam này, nếu hỏi ai viết nhiều, làm việc nhiều, lao động nghiêm túc, tôi không ngần ngại trả lời: Nguyễn Quang Lập”.
Vì
vậy, những cá nhân trong BCH Hội Nhà văn như ông Trung Trung Đỉnh, Văn
Công Hùng lấy cớ tôi cực đoan để loại tôi là một hành động sai trái, bất
minh, hoàn toàn chỉ vì nhận thức cảm tính chủ quan và cảm tình cá nhân.
Việc
bỏ phiếu thể hiện sự dân chủ, nhưng nếu hiểu triết học, sự bỏ phiếu của
BCH Hội Nhà Văn như trên là không tuân theo Nguyên lý “Tập trung dân chủ” của Chủ nghĩa Mác-Lê nin. Theo tiếng Nga, Nguyên lý Tập trung dân chủ viết là Демократический централизм. Vậy Dân chủ là tính từ bổ nghĩa cho Tập trung, nếu dịch cho chính xác phải là: Nguyên lý tập trung có tính dân chủ.
Vì vậy cái chính là tập trung, là mục đích, dân chủ là phương thức để
hướng đến cái chung ấy một cách tốt nhất, đúng đắn nhất, tránh sự độc
đoán sai trái. Bỏ phiếu dân chủ là để bầu ra người xứng đáng chứ
không phải là sự cấu kết để loại người xứng đáng như việc bỏ phiếu loại
tôi của nhóm đa số trong BCH Hội Nhà Văn VN!
Ngược
lại, Hội Nhà Văn Hà Nội từng bỏ phiếu bầu Phạm Xuân Nguyên làm chủ tịch
lại là việc bầu ra người không xứng đáng. Hội Nhà Văn Hà Nội là một tổ
chức thuộc nhà nước nhưngPhạm Xuân Nguyên là người luôn phản đối nhà
nước thực thi pháp luật, như từng lên tiếng ủng hộ những người phạm pháp
và sai trái, từ lê Công Định, Phương Uyên đến Nhã Thuyên và hôm nay là
Nguyễn Quang Lập; Phạm Xuân Nguyên cũng từng cho trong cuộc kháng chiến
của ta là “những người lính là những con người bị vất vào cuộc chiến, buộc phải bắn giết nhau”.
Vậy việc bỏ phiếu của Hội Nhà Văn Hà Nội bầu Phạm Xuân Nguyên là thứ
dân chủ chống đối, dân chủ lộn ngược, không phải là dân chủ theo đúng
Nguyên lý Tập trung Dân chủ của Chủ nghĩa Mác- Lê Nin. Cũng theo Nguyên
lý Tập trung Dân chủ, cấp dưới phải phục tùng cấp trên, cấp trên phải
giám sát những việc làm quan trọng của cấp dưới, những người không đủ
tiêu chuẩn như Phạm Xuân Nguyên lẽ ra phải bị loại ngay trong danh sách
ứng cử, như vậy thì làm sao có được cái kết quả dân chủ lộn ngược trên?
Tiếc
là không chỉ có ở Hội Nhà Văn Hà Nội mà nhiều lĩnh vực trong xã hội
cũng đã có những vụ bầu bán sai Nguyên lý Tập trung Dân chủ. Ngay ở Hội
Nhà Văn VN cũng đã có những dấu hiệu lớp kế cận Nhà thơ Hữu Thỉnh đang
ráo riết xây dựng lực lượng để giành quyền theo hình mẫu bầu bán của Hội
Nhà Văn Hà Nội. Việc bỏ phiếu loại tôi như là một sự tập dượt của họ.
Nếu họ thành công, lúc đó văn chương sẽ không “dĩ tải đạo” như lời dạy của cha ông nữa mà là tải tà đạo,
Hội Nhà Văn sẽ là tập đoàn cứ điểm làm nguy cơ tồn vong của chế độ,
theo lời TBT Nguyễn Phú Trọng, thêm nguy cơ hơn. Mà khi quyền lực tối
cao rơi vào tay kẻ tham, kẻ dốt, kẻ ác, kẻ xấu thì đích đến của nước ta
sẽ là Irắc, Lybi, Pakistan, Apganixtan chứ không phải là Bắc Âu, là Anh
Pháp Mỹ, là Đức Ý Nhật đâu! Nên trong tình trạng bất ổn này, Hội Nhà Văn
VN cũng cần ổn định như xã hội cần ổn định vậy, vẫn cần đến thế hệ Nhà
thơ Hữu Thỉnh nắm trọng trách, có những sai trái yếu kém thì phải sửa,
nếu không Hội Nhà Văn sẽ là mảnh đất gieo mầm và nuôi dưỡng sự phản
loạn. Dương Thu Hương, Nguyên Ngọc, Trần Mạnh Hảo, Phạm Viết Đào, Nguyễn
Quang Lập, v.v… đã là như thế. Vì sai trái, chỉ bằng chữ nghĩa, họ đã
không làm gì được, nhưng khi quyền lực rơi vào tay những người tiếp bước
họ, như những kẻ xấu hiện có trong BCH Hội Nhà Văn VN thì sẽ rất nguy
hiểm! Nên theo đúng Nguyên lý Tập trung Dân chủ, Hội Nhà Văn VN là hội
của nhà nước thì phải vì dân vì nước, nhà nước phải giám sát việc ứng
cử, bầu cử kỳ tới, cần loại ngay những kẻ cơ hội, kẻ xấu ứng cử.
Tóm lại, việc Ban Chấp hành Hội Nhà Văn Việt Nam vừa quá bán bỏ phiếu phủ quyết đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam của
tôi, không căn cứ vào tài, đức, thành quả văn chương của tôi, chỉ dựa
vào thành kiến sai trái, cảm tính chủ quan, cảm tình cá nhân, đã vi phạm
Nguyên lý Tập trung Dân chủ, là kết quả sai trái, không công minh và
công tâm!
Cũng theo
Nguyên lý Tập trung Dân chủ, cấp dưới phải phục tùng cấp trên và theo
luật Khiếu nại Tố cáo, tôi làm đơn này gởi đến cấp trên trực tiếp của
Hội Nhà Văn VN là LIÊN HIỆP
CÁC HỘI VĂN HỌC NGHỆ THUẬT VIỆT NAM và các vị có trọng trách trong cơ
quan Đảng và Chính phủ liên quan đến lĩnh vực Chính trị Tư tưởng và Văn
học Nghệ thuật, đề nghị xem
xét và thay đổi kết quả việc bỏ phiếu sai trái trên. Cần ngăn chặn
khuynh hướng kết bè kéo cánh, vì danh lợi cá nhân, lợi dụng dân chủ lái
các cuộc bầu bán đến những kết quả lộn ngược. Nếu các giá trị bị lộn
ngược thì đất nước sẽ loạn.
Rất mong được quan tâm xem xét, tôi xin cảm ơn!
TPHCM ngày 27 tháng 12 năm 2014
NGƯỜI LÀM ĐƠN
ĐÔNG LA
NGUYỄN VĂN HÙNG
(Đã ký)
Đơn này cũng được gở đến những người liên quan:
-Nguyễn Trí Huân, Phó Chủ tịch HNVVN
-Lê Quang Trang, PCT HNVVN.
Monday, 11 November 2019
Truyền thông 'định hướng' thị trường đang tạo ra gam màu tối cho đời sống văn hóa (Quốc Ngọc - Phụ Nữ)
Truyền thông 'định hướng' thị trường đang tạo ra gam màu tối cho đời sống văn hóa
07:38 11/11/2019
Nêu ý kiến tại hội nghị giao ban quý III/2019 của Hội đồng lý luận phê bình văn học, nghệ thuật TP.HCM ngày 10/11, nhà nghiên cứu Mai Quốc Liên nhận định sáng tác văn học, nghệ thuật đang xuống thấp một cách không tưởng. “Tàu Trung Quốc vào Biển Đông như thế, đáng lẽ ít ra phải có một bản nhạc nào đó nói lên lòng yêu nước, khí phách của dân tộc chứ. Tôi muốn nói về văn nghệ sĩ, không ai xúc động, không ai làm cả”, ông nói.Góc nhìn của Hội đồng lý luận phê bình văn học, nghệ thuật TP.HCM cho thấy đang tồn tại những mối nguy hại trong đời sống văn hóa khi chạy theo thị trường, hội nhập mà thiếu nguyên tắc đúng đắn.
“Giờ vàng” khó phát “nhạc đỏ”
Theo ông Liên, lòng người hiện biến động dữ dội. Đặc
biệt, lớp trẻ tin vào mạng xã hội với thông tin độc lạ mà không tin vào
báo chí chính thống. Các diễn biến tư tưởng phức tạp này là hệ quả khi
đi vào thị trường và hội nhập quốc tế, thì những vấn đề tư tưởng đang bị
đặt vào hàng thứ yếu.
Ông Liên nêu quan điểm văn học, nghệ thuật phải đứng
vào vai trò như thời chiến tranh. “Thấy kinh tế lên mà bỏ qua mặt trận
văn hóa tư tưởng là sai lầm. Giữ chế độ này là giữ thành quả cách mạng,
nhưng giờ bỏ qua hết, chạy theo giải trí, game show… Trong khi để kế
thừa cái đã có thì làm không tốt, mà lại ca ngợi boléro của chế độ cũ
thì chính là ca ngợi luôn đời sống của giai đoạn đó… Cũng từ khi đi vào
thị trường, hội nhập, chúng ta lại quên đi biến động vô cùng phức tạp.
Chương trình Âm nhạc Việt Nam - Những chặng đường trên VTV
không biết chủ trương của Bộ Chính trị hay của ai, vì cái này ca ngợi
nhạc của Sài Gòn cũ bằng những lời có cánh” - ông nói.
Bí thư Nguyễn Thiện Nhân phát biểu chỉ đạo hội nghị - Ảnh: Quốc Ngọc |
Nhạc sĩ Trần Long Ẩn cũng cho rằng, nói chua cay, mỉa
mai như báo chí thì nhạc cách mạng hiện nay gần như đã “rút lui vào hoạt
động bí mật”. Các chương trình chính thống muốn lên đài truyền hình vào
giờ vàng thì khó lắm.
“63 tỉnh, thành thì có được bao nhiêu đài có phản bác
các luận điệu sai trái của các thế lực thù địch? Ít lắm. Cục Biểu diễn
nghệ thuật từng bảo tôi: “Làm sao nhờ anh Năm Ẩn phát biểu giùm rằng,
hiện nay không còn khái niệm nhạc cũ trước giải phóng nữa”. Tôi nghe sốc
và đau lắm. Không được đâu. Đại đoàn kết dân tộc là chủ trương hết sức
vĩ đại, đúng đắn của Đảng và Nhà nước ta, nhưng đoàn kết luôn có nguyên
tắc tôn trọng độc lập tự do, tôn trọng lịch sử cách mạng Việt Nam, không
thể nhân danh hòa hợp dân tộc để coi như ngang nhau được” - nhạc sĩ bức
xúc.
Cũng theo ông Ẩn, nhạc ca ngợi Việt Nam Cộng hòa mà
giờ cũng cho là ca ngợi nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì
không được: “Chúng tôi đề xuất phải hết sức thận trọng với trang sử đen
tối của miền Nam Việt Nam lúc bấy giờ là bị xâm lược. Văn học, nghệ
thuật độc hại của nó xuyên tạc đường lối cách mạng đúng đắn của Đảng ở
miền Nam và hiện nay không thể tẩy xóa. Vậy mà đồng thời, phong trào
cách mạng ở miền Nam trong văn học, nghệ thuật rất dữ dội, rất lớn thì
không biểu dương, không tôn vinh, không học tập, không nhân rộng mà lại
đòi xóa nhòa không còn khái niệm âm nhạc cũ trước giải phóng nữa”.
Cần lượng hóa được cảm nhận của người dân về văn hóa
Nhà văn Trần Văn Tuấn - Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM
đưa ra nhận xét, hiệu quả của Hội đồng lý luận phê bình văn học, nghệ
thuật thành phố thực sự chưa cao. Ông nói: “Tôi tâm đắc với ý kiến phải
thay đổi bằng phương thức đối thoại. Muốn các chương trình lý luận phê
bình đến công chúng thì tất cả hệ thống truyền thông phải vào cuộc.
Chúng ta nên chọn lọc các chủ đề nóng về văn học, nghệ thuật để có phản
ứng và tăng cường đối thoại thì mới ra nhẽ, vấn đề mới có giá trị lan
tỏa”.
Phát biểu chỉ đạo tại hội nghị, Bí thư Thành ủy TP.HCM
Nguyễn Thiện Nhân đánh giá cao những trăn trở về tương lai đất nước từ
góc độ văn hóa của các đại biểu. Nếu không có định hướng nền tảng văn
hóa thì hoạt động kinh tế sẽ gặp xung đột với cuộc sống. Đảng và Nhà
nước đã có nhiều định hướng về lĩnh vực này, nhưng có nhiều việc làm
chưa hiệu quả.
Trong các nhóm đề án phát triển TP.HCM là thành phố
văn hóa, ông Nhân nhấn mạnh cần hình thành hệ sinh thái văn hóa của
thành phố. Hệ sinh thái này phải từ tài nguyên văn hóa của quốc gia, địa
phương, trong từng gia đình, trong vốn hoạt động nghề nghiệp của các
văn nghệ sĩ, trong tương tác giữa văn hóa và kinh tế để làm sao tài
nguyên này lớn lên. Từ tài nguyên văn hóa này, cùng với hoạt động xã hội
của văn nghệ sĩ và chính sách của Đảng và Nhà nước sẽ cho ra nhiều tác
phẩm hay, đến được với
công chúng.
công chúng.
Tiến tới làm hệ sinh thái văn hóa, theo bí thư, cần
đánh giá thực trạng cuộc sống văn hóa của người dân TP.HCM. “Người ta
cảm nhận gì, hưởng thụ gì, chỉ số văn hóa là gì hiện nay không có… Lượng
hóa được cảm nhận của người dân về chính sách văn hóa là rất quan
trọng. Chúng ta làm gì thì làm, cuối cùng phải đến người dân chứ!”, ông
Nhân chỉ đạo. Từ đó, ông đề nghị rà soát lại hoạt động của các hội quản
lý nhà nước để hình dung hệ sinh thái văn hóa của thành phố hiện nay
khâu nào mạnh, khâu nào yếu, muốn đổi mới phải nhấn vào đâu.
Quốc Ngọc
Wednesday, 5 June 2013
Cường đô la sắp cho Hà Hồ cái gì?
Không phải tiền mà là một danh
phận. Báo nói như thế.
Danh phận
(名分) trong các
từ điển tiếng Việt có nghĩa là:
-danh nghĩa và phận sự (obligation) (Đào Duy Anh, 2005:186)
-danh giá, chức phận. Ví dụ: Lo
xong danh phận rồi sẽ cưới vợ (Lê Văn Đức, 1970a:350)
-tiếng tăm và việc làm. Ngày
nay chỉ địa vị xã hội (Nguyễn Quốc Hùng, 1975:160)
Nói tóm lại, danh phận là một từ cũ chỉ danh nghĩa và chức phận. (Hoàng Phê,
2006:241)
Danh phận hiểu theo nghĩa ấy thì Hà Hồ đã có rồi. Vậy Cường đô la sẽ cho Hà Hồ cái danh phận gì?
Nhà báo xem nhiều phim Tàu,
đọc nhiều truyện Tàu qua bản dịch của những người lười biếng, chỉ biết phiên âm
Hán Việt các từ ngữ Trung Quốc trong bản gốc. Xã hội bây giờ không ít cặp nam
nữ sống chung không giấy hôn thú và vì luật pháp xem nam nữ bình đẳng nên không
người đàn ông nào đủ tư cách ban cho người đàn bà bất cứ cái gì. Nhà báo ít học
và vô ý thức đã mô tả Cường đô la như một người đàn ông nước Trung Hoa thuở nào
có quyền nâng một người đàn bà lên hàng chính thê hay tiểu thiếp hay cứ để đấy chơi bời cho thỏa thích.
Labels:
định nghĩa,
ghi chú,
lá cải,
sạn,
từ điển học,
văn nghệ
Saturday, 14 January 2012
Nghệ sĩ mắc chứng gì mà phiêu linh?
Từ điển của Đào Duy Anh (2005:611) cắt nghĩa phiêu linh (chữ Hán là 飄零 ) là lá cây bị gió lay rụng. Nghĩa bóng là thân thế không may, bị nhiều nỗi vất vả. Xem ra cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đều không thể áp dụng cho các nghệ sĩ hiện nay mỗi khi họ phiêu linh.
Khi VNEXPRESS đưa tin Tùng Dương - Hà Trần phiêu linh trên đất Mỹ, ta thấy hoạt động của họ gồm cả vui chơi đây đó, chụp ảnh làm dáng..., như đang phiêu lưu hay phiêu du ở một miền đất lạ. Cũng tờ báo ấy khi đưa tin ca sĩ phiêu linh trong đêm tưởng nhớ Bảo Phúc lại chụp toàn ảnh ca sĩ hát như xuất thần.
Phiêu linh trên sân khấu lại là cảm xúc (nghe na ná tiếng Anh là feeling). Có một công ty kinh doanh các mặt hàng âm thanh lấy tên tiếng Việt là Phiêu Linh và tiếng Anh là Feeling Audio. Có vẻ như phần đông giới nghệ sĩ dùng từ phiêu linh với nghĩa là cảm xúc, nhưng họ kiêng dùng tiếng Việt mà thích dùng tiếng Anh, sang trọng hơn, chuyên nghiệp hơn.
Lê Kiều Như, ca sĩ – người mẫu – diễn viên kiêm tác giả Sợi Xích, tuyên bố: Đã hôn là phải phiêu linh. Đọc kỹ bài phỏng vấn thì thấy rõ ý cô ấy muốn nói Đã hôn là phải thích, phải sướng... nhưng nói thế rất tục. Còn nói là phải có cảm xúc thì xoàng quá, bởi ai cũng có thể có cảm xúc.Chỉ nghệ sĩ mới có phiêu linh thôi. Và phiêu linh không chỉ là cảm xúc. Cho nên người thường có thể đi chơi trên đất Mỹ nhưng Tùng Dương – Hà Trần thì phiêu linh ở chốn ấy. Người thường chỉ có thể có những bức ảnh đẹp hớp hồn hay mê hồn gì đó trong khi Lương Bích Như đằm thắm đầy phiêu linh.
Subscribe to:
Posts (Atom)